[Đoản] Vì sao Võ lâm Minh chủ và Ma giáo Giáo chủ lại là một đôi?

VÌ SAO VÕ LÂM MINH CHỦ VÀ MA GIÁO GIÁO CHỦ LẠI LÀ MỘT ĐÔI?

1c3b210f

(Hình ảnh chỉ mang t/c minh hoạ)

Tác giả : Vân Thượng Gia Tử

Thể loại : đoản, cổ trang, 1 x 1

Editor : Magic Bean

Bản dịch phi thương mại và chưa có sự đồng ý của tác giả 

Vui lòng KHÔNG mang đi nơi khác

***

Cảm ơn Tiểu Diệp Thảo đã up raw và share 🙂

P/s : Cái kết theo Đậu thì hơi bị cụt một chút,nhưng tác giả để như thế thì đành chịu vậy.

***

 Võ Lâm Minh Chủ

1.

Vừa mới nhậm chức Võ Lâm Minh Chủ đã nhận được một câu hỏi: Vì sao Võ Lâm Minh Chủ cùng Ma Giáo Giáo Chủ là một đôi?

Đôi mày thanh thú khẽ nhíu và lắc đầu. Làm sao hắn biết?

Hắn chỉ là mao đầu tiểu tử vừa mới bước chân vào giang hồ, bất quá vì võ công cao vận khí tốt. Ở trên giang hồ lúc chính phái vây công Ma giáo đả thương được Ma giáo Hữu hộ pháp.

Sau đó lại nghe đồn hắn là đệ tử của Độc Cô Cầu Bại. Vì thế hắn liền không hiểu ra sao mà được tôn sùng thành Võ Lâm Minh Chủ.

“Bạch huynh, tiểu đệ ngu dốt không hiểu nguyên nhân. Xin Bạch huynh chỉ giáo.” Thái độ khiêm tốn là ưu điểm củaVõ Lâm Minh Chủ. Cho nên hắn khiêm tốn thỉnh người chỉ giáo.

Không ngờ Bạch y công tử lại trách móc hắn: “Ta cũng bởi vì không biết cho nên mới hỏi ngươi ~ ngươi lại còn hỏi ta ~!”

“À, vâng vâng vâng, là tiểu đệ ngu dốt.” Dũng cảm nhận sai cũng là ưu điểm của Võ Lâm Minh Chủ.

2.

Đã đến giữa Xuân, Bạch y công tử hẹn Võ Lâm Minh Chủ ra ngoài đạp thanh.

Mỹ kỳ danh viết: Tinh thần cuối cùng cũng được thả lỏng. Bởi vì từ khi Võ Lâm Minh Chủ lên làm Minh chủ cơ hồ không còn ở cùng Bạch y công tử nữa.

Huynh đệ hai người từ lúc kết giao tới nay tình cảm đã phai nhạt không ít. Đem ý nghĩ này nói cùng Võ Lâm Minh Chủ, đối phương lại lắc đầu phủ nhận.

“Bạch huynh, tình cảm hai huynh đệ ta có Trời Đất chứng giám, sao có thể vì thời gian trôi qua mà phai nhạt.” Võ Lâm Minh Chủ nói thật nghiêm túc.

Bạch y công tử nghe xong hiển nhiên rất hưởng thụ, xoa xoa đầu Võ Lâm Minh Chủ nói: “Ngoan, đem câu mới nói lặp lại lần nữa, mà phải bỏ đi hai chữ huynh đệ.”

Võ Lâm Minh Chủ không hiểu, bất quá vẫn nghe lời nói: “Bạch, tình cảm hai ta có Trời Đất chứng giám, sao có thể vì thời gian trôi qua mà phai nhạt.”

Bạch y công tử nở nụ cười.Võ Lâm Minh Chủ cảm thấy có chút lúng túng.

3.

Tuy nhiên vị trí Võ Lâm Minh Chủ không thể yên vị trong một năm, chốn giang hồ dần dần xuất hiện các âm thanh bất mãn.

Nguyên nhân là Võ Lâm Minh Chủ không muốn tiếp tục thừa thắng tấn công Ma giáo. Võ Lâm Minh Chủ thủy chung cho rằng nếu có thể cùng Ma giáo thương lượng, cùng nhau giữ yên bình cho giang hồ chẳng phải tốt hơn sao. Cần gì phải tiếp tục đại khai sát giới.

Cho nên lúc này Võ Lâm Minh Chủ ở dưới ánh trăng tự rót rượu. Nâng mắt nhìn thấy Bạch y công tử ngồi đối diện hắn.

Võ Lâm Minh Chủ ưu sầu hỏi: “Bạch huynh ngươi cũng nghĩ như vậy phải không?”

Bạch y công tử không đáp. Hồi lâu, hỏi: “Ngươi biết vì sao ngươi lại trở thành Võ Lâm Minh Chủ không?”

Võ Lâm Minh Chủ chấn động. Đối diện với Bạch y công tử hồi lâu, im lặng cúi đầu nói: “Ta biết. Lần trước tấn công Ma giáo ngay lúc Ma Giáo Giáo Chủ bế quan tu luyện, không biết y ra sao. Nên bọn họ để ta làm Minh Chủ bất quá là công cụ để chuẩn bị cho việc Ma Giáo Giáo Chủ sắp xuất quan thôi.”

Bạch y công tử nghe xong rất là buồn bả cảm thán: “Thì ra ngươi cũng không ngu.”

“…”

4.

Võ Lâm Minh Chủ cuối cùng vẫn gặp nạn.

Tứ chi bị xích sắt khóa lại, bị giam trong địa lao. Hắn có chút đau lòng, cũng có chút hối hận. Hắn thấy cái gì gọi là chính phái thật ra còn không bằng tà môn ma giáo.

Cũng vì có người phát hiện ở trang viên của hắn có thân ảnh của Tả hộ pháp lẻn vào, liền một lời nhận định hắn thật ra là người của ma giáo.

Còn vũ nhục cả sư phụ kính yêu của hắn. Võ Lâm Minh Chủ nổi cáu động thủ trước, không ngờ gia hỏa kia đã sớm chuẩn bị. Ám chiêu ám chiêu cùng lúc dồn dập, không đầy một lát liền bắt được hắn.

Cũng may hắn có luyện kinh mạch Tâm Kinh. Chỉ cần đem nội thương dưỡng tốt, muốn chạy ra khỏi địa lao cũng không thành vấn đề.

Trải qua một thời gian điều dưỡng,Võ Lâm Minh Chủ bỗng nhiên trợn mắt.”Bạch, Bạch huynh! Sao ngươi lại ở chỗ này!”

Bạch y công tử không đáp.

“Ngươi không biết võ công sao có thể tránh được cao thủ trùng trùng bên ngoài?!”

Bạch y công tử vẫn không đáp.

“Bạch huynh. . . Aiz! Ngươi vào quả thật thuận lợi! Nhưng ngươi hiện tại đi nhanh lên! Nơi này là nơi bọn hắn dùng để dụ ma giáo vào bẫy, ngươi nếu bị bọn hắn phát hiện sẽ bị vu cáo hãm hại trở thành người ma giáo!”

Bạch y công tử thản nhiên đi tới, trong tay lấy ra một chuỗi chìa khóa rồi bắt đầu mở khóa cho Võ Lâm Minh Chủ.

“Bạch huynh! Ngươi nghe ta khuyên! Hiện tại chạy nhanh đi! Ta tự có biện pháp thoát thân! Ngươi. . .” Võ Lâm Minh Chủ trầm mặc.

Bởi vì ngoài cửa lao đã đứng đầy các cao thủ cùng chưởng môn các phái.

“Ngươi còn có gì muốn nói sao?” Bạch y công tử lúc này mới ngẩng đầu đối diện cùng Võ Lâm Minh Chủ. Một đôi mắt phượng lưu quang tràn ngập các loại màu sắc.

Võ Lâm Minh Chủ như bị ánh mắt này mê hoặc, chỉ có thể ngơ ngác nói: “Không có. . . Chỉ là ngươi không quan tâm đến tính mạng mà tới cứu ta. . . Ta thật rất vui.”

Ma Giáo Giáo Chủ

1.

Vào giữa hè, thời tiết rất nóng nực.

Ma Giáo Giáo Chủ đem việc lớn nhỏ trong giáo phân phó thoả đáng, tính đi đến Lục Liễu dưới khu Kim Lăng u trạch nghỉ mát.

Vừa mới xuất môn, đã thấy hắc y thiếu hiệp gắng gượng đứng ở nơi khuất nắng.

Tuấn mi hơi nhíu, mồ hôi nóng chảy ròng. Ma Giáo Giáo Chủ vô ý, mắt y sắp bị ánh sáng mặt trời chói lóa thiếu chút nữa mù.

Hắc y thiếu hiệp nhưng thật ra không chú ý đến chuyện nhỏ nhặt này, chỉ cần nhìn thấy kia thân ảnh màu trắng kia cũng đủ để hắn hưng phấn.

“Bạch huynh! Ngươi quả nhiên là ma giáo. . . Ách, Thương Nguyệt giáo giáo chủ. . . Ta lần này đặc biệt tới tìm ngươi chính là. . .”

Còn chưa nói xong, chợt nghe Ma Giáo Giáo Chủ không kiên nhẫn nói : “Ở đâu có bãi cỏ hoang chắn đường thế này? Còn không mau dọn dẹp sạch sẽ!”

Dứt lời, Ma Giáo Giáo Chủ phất tay áo đi.

Bốn đạo thân ảnh rút kiếm hướng về phía hắc y thiếu hiệp kéo đi.

2.

Khách điếm thượng phòng đã được thu dọn sạch sẽ.

Cửa sổ được chạm trổ thả xuống màn che, phía sau là một dục dũng nhiệt độ vừa phải, làm cho Ma Giáo Giáo Chủ cảm thấy vô cùng hưởng thụ.

Chạy một ngày đường, thật là mệt mỏi.

Ma Giáo Giáo Chủ dùng trâm ngọc vén lên mái tóc dài, cởi giày. Sau đó chậm rãi khoan thai tháo thắt lưng. Ngón tay của y nhỏ dài, nên tháo thắt lưng cực kỳ linh hoạt.

Từng kiện áo được cởi ra. Lộ ra làn da trắng nõn mê người.

Chợt có vài lọn tóc rớt xuống cái cổ khêu gợi, xương quai xanh tinh xảo hiện ra, thật là phong tình vạn chủng.

Cái lưng bóng loáng trơn nhẵn dù ngồi trong dục dũng vẫn lộ một nữa ra không khí

Lấy tay vẩy nước trong thùng, từng giọt nước tí tách bắn ra. Vẩy lên ngực, rồi trên mặt.

Từng giọt nước trong suốt trên mặt Ma Giáo Giáo Chủ chảy xuống. Dọc theo hai gò má. Rơi đến trên vai, lại dọc theo đường cong xương quai xanh mà lưu luyến, không chịu chảy xuống.

Ma Giáo Giáo Chủ đưa tay, nhẹ nhàng tháo xuống cây trâm ngọc. Mái tóc dài đen như mặc ngọc* nhất thời thả xuống làm rối tung trước ngực, cả sau lưng. Tản ra ở trong nước.

*mặc ngọc : mực vẽ

Đột nhiên, cổ tay Ma Giáo Giáo Chủ chuyển động. Một đạo bạch quang từ trong tay hắn bắn ra ngoài.

Lực đạo ngoan độc, cửa sổ vỡ vụn.

Phi trúng vào thân ảnh bên ngoài cửa sổ. Đáng tiếc là y đã thủ hạ lưu tình.

Không có trúng vào yếu huyệt, thân ảnh kia liền xoay người bỏ chạy.

3.

Đương nhiên Ma Giáo Giáo Chủ cũng có lúc phải đau đầu.

Là do võ công của y mỗi khi luyện thành một tầng, sẽ tạm thời mất hết võ công.

Nếu vô ý gặp phải kẻ thù, thật sự là chết không có chỗ chôn a. Cho nên hiện tại y luôn ở trong Kim Lăng u trạch.

Cửa trước không ra cửa sau cũng không đi. Hiện tại cuộc sống của y chẳng khác nào tiểu thư khuê các. Tuy vậy vẫn không ngăn được chuyện gì cần đến phải đến.

Ma Giáo Giáo Chủ hiện tại như phế nhân đột nhiên nửa đêm tỉnh lại. Trừng mắt phát hiện nguy hiểm. Động động thân, phát hiện toàn thân từ trên xuống dưới một ngón cũng không thể nhúc nhích.

Tao! ! !

Lòng Ma Giáo Giáo Chủ nhất thời trầm xuống. Đây rõ ràng là trúng Hoán Thần Tán!

Hái hoa tặc Liễu Như Ngọc Hoán thần tán, đều dùng cho con mẹ nó mục đích xấu xa đê tiện!

Không thể tưởng được có một ngày mình trở thành mục tiêu của hắn?!

Nội tâm cuồn cuộn, một đôi tay vuốt ve khuôn mặt Ma Giáo Giáo Chủ. Cứ quyến luyến ở trên đó.

Bên tai vang lên thanh âm của nam tử : “Chậc chậc, giáo chủ thật đúng là đại mỹ nhân nha ~ làm ta thật thích ~ tuy rằng cùng ngươi mây mưa một phen chắc chắn sẽ phải trả giá rất cao ~ nhưng khổ nỗi ta lại là có chết cũng phải làm quỷ phong lưu ~ “

Dứt lời, Liễu Như Ngọc liền áp môi lên, triền miên một trận mới thối lui.

Đáng thương Ma Giáo Giáo Chủ trong lòng tuy rằng bi phẫn, nhưng lại không thể phản kháng.

Liễu Như Ngọc xoay người lên giường, áp lên người Ma Giáo Giáo Chủ.

Tay lưu luyến ở hai má từ từ di chuyển từ cổ xuống dưới, đến trước ngực, bắt được áo lót của Ma Giáo Giáo Chủ. Mạnh tay xả vạt áo, lồng ngực trắng nõn liền lộ ra.

Trơn bóng mà mềm dẻo. Giống như dùng tơ lụa thượng đẳng bao bọc, lạnh lùng, cao ngạo, làm cho người ta yêu thích không buông tay.

Cúi người hôn môi, đầu ở hõm cổ cắn. Cắn, cắn thêm, hôn. Lúc nhẹ lúc nặng, triền miên một hồi. Đang lúc tận hứng, chợt nghe bên cửa sổ truyền đến một tiếng lạnh lẽo: “Các ngươi đang làm gì đó?”

Liễu Như Ngọc nội tâm thực kinh hoảng, nhưng vẫn nở nụ cười phong tình vạn chủng.

“Sách, không bằng ngươi cũng đến thị tẩm cho giáo chủ đi~ “

Vừa nghe được câu trả lời. Hắc y thiếu hiệp vốn đã lạnh lùng khuôn mặt lại lạnh lẽo thêm vài phần.

Dưới ánh trăng cả người lạnh như băng, thật không giống người sống.

Liễu Như Ngọc bị khí thế kia làm chấn động tâm kinh, bắt đầu kế hoạch chạy trốn. Khinh công của hắn là đệ nhất giang hồ, không ai bằng. Lúc này đây lại trở nên vô dụng .

Ngoài ý muốn, hắc y thiếu hiệp nhìn thật sâu vào người nằm phía sau, xoay người —— Bỏ đi!

Bỏ đi? !

Hắn thế nhưng bỏ đi? ! ! !

Ma Giáo Giáo Chủ nhất thời cũng không biết là tức giận hay là hận, lồng ngực nóng lên. Lại “Phốc ——” phun ra một ngụm máu tươi.

“Aiz, đại mỹ nhân ngươi sao lại hộc máu” Liễu Như Ngọc vội vàng lấy quần áo trên giường của Ma Giáo Giáo Chủ chà lau: “Ngươi nếu tức giận đến tẩu hỏa nhập ma thật không đáng nha, ta sẽ đau lòng “

“Không tới phiên ngươi tới đau lòng!”

Bên giường bỗng nhiên lại vang lên thanh âm lạnh lùng của hắc y thiếu hiệp.

Liễu Như Ngọc cả kinh, không kịp ngẩng đầu nhìn đã phi thân bỏ chạy. Nhoáng một cái liền không thấy thân ảnh.

4.

Đối với người có đệ nhất khinh công, hắc y thiếu hiệp cũng lười đuổi theo.

Huống chi trên giường còn có người vừa hộc máu.

Vội chạy đến bên người Ma Giáo Giáo Chủ hô hai tiếng. Sau khi xác nhận người này vẫn còn ý thức, giải huyệt, vận công.

“Ngươi cảm thấy thế nào?” Đặt người nằm xuống, hắc y thiếu hiệp chậm rãi hỏi.

“Ngươi hiện tại không gọi ta là Bạch huynh sao?” Ma Giáo Giáo Chủ quay đầu đi, làm đôi mắt hắc y thiếu hiệp đan xen loại tình cảm không hiểu được.

“. . . Bởi vì vừa rồi, ta. . . ta phát hiện bản thân đối với ngươi đã không còn đơn thuần là tình huynh đệ.” Hắc y thiếu hiệp có chút quẫn bách, bất quá vẫn là chọn ăn ngay nói thật: “Ngươi nghỉ ngơi đi, sau này ta sẽ không tiếp tục quấy rầy ngươi.”

Nói xong, muốn đi. Lại bị Ma Giáo Giáo Chủ gấp gáp kéo áo.

“Mặt ngươi bị gì vậy?”

“Không, chỉ là bị cây trâm của ngươi phóng ra. Không. . . ta không phải cố ý nhìn lén ngươi tắm, ta cũng không biết ngươi đang tắm, ta chỉ là muốn tìm ngươi hỏi việc lúc trước. . .”

“. . . Lại đây. . .”

“…”

“Cúi xuống hôn.”

“…”

Nhìn hắc y thiếu hiệp rất nghe lời làm theo, tâm tình Ma Giáo Giáo Chủ rất vui vẻ.

Nở một nụ cười xinh đẹp động lòng người, Ma Giáo Giáo Chủ chậm rãi nói: “Kỳ thật sự việc ngày trước cũng không có gì đáng để nói, chỉ là có chuyện ta. . . muốn ngươi hiểu rõ.”

“A. . .”

Hắc y thiếu hiệp bất ngờ, bị Ma Giáo Giáo Chủ ôm hôn đi đến giữa giường. . .

. : . Hoàn . : .

8 thoughts on “[Đoản] Vì sao Võ lâm Minh chủ và Ma giáo Giáo chủ lại là một đôi?

  1. *giơ tay* Em thắc mắc là cuối cùng thì êm Minh chủ cu tè thanh tú hay êm Giáo chủ mỹ nhơn là thụ vậy a???

    Vs lại Minh chủ vs Giáo chủ là thiên kinh địa nghĩa =)))))

    Like

  2. =.= ng ta đọc rồi a!

    Tại lúc đầu thì ng ta cũng cho là Minh chủ là thụ rồi! Nhưng mà là rằng em bị màn trình diễn, the show, cách chăm sóc cơ thể khi tắm cũng như buổi diễn thuyết cách tắm của bác Giáo chủ mụ mị đầu óc =)))))))

    Vs lại hỏi lại cho chắc ăn, chả nhẽ bi h mình khởi đầu nghiệp viết = việc bắt tay viết extra H cho đôi này? =))))))

    Like

Leave a Reply | ╮ (╯▽╰ )╭ | O (∩_∩ )O | ►_◄ | ►.◄ | ✿◕ ‿ ◕✿ | ∪ ◡ ∪) | 凸(¬‿¬)凸 | (╬ ̄皿 ̄)凸 | ಠ_ಠ | ╮( ̄▽ ̄")╭ | ~(‾▿‾~) | щ(゚Д゚щ) | ლ(´ڡ`ლ) | ლ(¯ロ¯ლ) | Σ( ° △ °|||) | (⊙o⊙) | ◑ω◐ |\("▔□▔)/ | ❀◕ ‿ ◕❀ | (◡‿◡✿) | (✿◠‿◠) | ≥^.^≤ |≧✯◡✯≦✌ | ≧◠◡◠≦✌ | ≧'◡'≦ | =☽ | ≧◔◡◔≦ |≧◉◡◉≦ | ≧▽≦ | ≧◡≦ | ≧❂◡❂≦ | ≧^◡^≦ | ≧°◡°≦ |ᵔᴥᵔ | ٩(^‿^)۶ | (^_−)−☆ | ♥‿♥ | ↖(^ω^)↗ | ^‿^ | ♉( ̄▿ ̄)♉ | 乂◜◬◝乂 | (▰˘◡˘▰) | ಠ_ృ | ಥ_ಥ | (*≗*) | (─‿‿─) |(╰_╯) | ⊙﹏⊙ |o(︶︿︶)o | o(>﹏<)o | (⊙︿⊙) | ‎(づ  ̄ ³ ̄)づ~♥ | o( ̄ヘ ̄o#) |╰(‵□′)╯| ﹁_﹁ | (#‵′) 凸 | —3—